NUÔI BỆNH
Đỗ Thái Nhiên
«Luơng
y như từ mẫu » .Trái với lưong y là gian y . Gian y không quyết tâm chữa
bệnh. Gian y chỉvận dụng những kiến thức y khoa của họ nhằm duy trì bệnh
tình của con bệnh ởvào trạng thái không tăng, không giảm. Thời gian trị
bệnh càng kéo dài, tiền thù lao dành cho gian y càng gia tăng. Đó là nội
dung cốt lõi của tội phạm nuôi bệnh.
Từ
sức khỏe của con người, chúng ta hãy hướng mắt nhìn về sức khỏe của quốc
gia. Khi kinh tế quốc gia khủng hoảng, quốc gia lâm bệnh kinh tế . Quốc gia
cũng có thể cùng lúc lâm nhiều trọng bệnh khác nhau: bệnh giáo dục, bệnh
ngoại giao, bệnh quốc phòng… Đời sống của mỗi quốc gia là một chao đảo bất
tận giữa ổn định và bất ổnđịnh ; phát triển và suy trầm ; bệnh thái và
thường thái. Vì vậy, sức khỏe của mỗi quốc gia cần được chăm sóc bởi một vị
thâỳ thuốc. Thầy thuốc kia chính là nhà cầm quyền. Nhà cầm quyền là gian y,
quốc gia tồn tại lơ mơ giữa một phần sống, chín phần chết . Nhà cầm quyền là
lương y, quốc gia thịnh vượng trên căn bản công bằng và hợp lý.
Không
có sự chối cãi rằng căn bệnh trầm kha của Việt Nam ngày nay là bệnh « Tàu
thuộc ».Trong việc chữa trị căn bệnh này, « thầy-thuốc-CSVN » là lương y
hay gian y ? Câu trả lời xin được trình bày như sau :
Muốn
biết CSVN là lương y hay gian y chúng ta cần tìm hiểu xem CSVN đã hành động
như thế nào trong nổ lực xây dựng và tăng cường sinh lực cho quốc gia nhằm
giúp Việt Nam chiến thắng họa Bắc xâm một cách kịp thời và chính xác. Sinh
lực của quốc gia bao gồm nội lực của dân tộc và ngoại lực của quốc gia trên
bang giao quốc tế.
Về
nội lực của dân tộc:
Nội
lực dân tộc là sức mạnh cuả đòan kết. Đoàn kết giữa ngưòi dân với người dân
; giữa người dân với nhà cầm quyền. Đoàn kết toàn dân cần được hình thành
bởi tư tưởng dân tộc trên nền tảng dân tộc tính và nhân loại toàn tính
thống nhất.
Đoàn
kết giữa người dân với nhà cầm quyền chỉ có thể được kiến tạo bằng thể chế
dân chủ đa nguyên chân chính . Đa nguyên nhưng đồng thuận trong từng bước
phát triển của xã hội. « Dân chủ tập trung », « dân chủ trong nội bộ đảng
»hiển nhiên là những quái tượng của tư tưởng, cần bị khẩn cấp phế bỏ.
Tháng
5/2014 Trung Cộng mang giàn khoan Hải Dương 981 xâm chiếm vùng biển của
Việt Nam. Sự việc này làm bùng lên tại Việt Nam ngọn lửa chống Trung Quốc
vốn đã âm ỉ từ trong quá khứ rất xa xăm . Thay vì ráo riết phát triển nội
lực dân tộc để chống quân xâm lược Tàu, CSVN đã chỉ chống Tàu bằng một số «
văn chương biểu ngữ »kiểu như sau :
Hoàng
Sa, Trường Sa là của Việt Nam.
Chủ
quyền là bất khảxâm phạm (Trương Tấn Sang nhấn mạnh).
Chủ
quyền lãnh thổ là thiêng liêng (Nguyễn Tấn Dũng khẳng định)
Thủ
tục kiện Trung Quốc chiếm biển Việt Nam đang được « ta » nghiên cứu, thời
điểm kiện sẽ do lãnh đạo « ta » quyết định. (Nguyễn văn Nên, Bộ Trưởng chủ
nhiệm văn phòng chính phủ họp báo ngày 31/7/2014)
Đặc
biệt, ngày 26/6/14 Trương Tấn Sang nói với người dân Quận Nhất Saigon rằng
: « Chúng ta không quên sự giúp đỡ của Trung Quốc trong hai cuộc kháng
chiến, nhưng mang ơn không có nghĩa là muốn ápđặt cái gì thì áp đặt ».
Xin nhấn mạnh : trong chính trị chỉ có những trao đổi quyền lợi, không hề
có không gian cho nhóm chữ « ban ơn và biếtơn » . Vả lại ơn do Trương Tấn
Sang nói tới hiển nhiên là ơn giữa tư đảng Trung Cộng và tư đảng Việt Cộng.
Không người Việt Nam nào được phép dùngơn này để gán ghép rằng Trung Cộng
là đaị ân nhân của dân tộc Việt Nam. Hành động gán ghép như vừa kể rõ ràng
là bán nước, là phản quốc.
Nhìn
vào lịch sử thếgiới, CSVN là nhà cầm quyền duy nhất vừa gào thét quyết tâm
bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo, vừa thiết tha râm ran đọc
bài kinh « Đời đời biết ơn Trung Quốc vĩ đại ».
Về
ngoại lực của quốc gia trên bang giao quốc tế.
Thế
giới ngày nay là thế giới của toàn cầu hóa, thế giới của độc lập gắn bó với
liên lập để tồn tại và phát triển. Giàu và mạnh như Nhật Bản còn phải kết
hợp đồng minh với Mỹ và nhiều quốc gia khác để đương đầu với mưu đồ bành
trướng từ Bắc Kinh. Thế nhưng, Cộng Sản Việt Nam một mặt khư khư ôm lấy 16
chữ vàng cọng 4 tốt ; mặt khác lại quyết liệt tuyên bố Việt Nam tuyệt đối
không liên minh quân sự với bất kỳquốc gia nào. Chính sách ngoại giao như
vừa trình bày đã mạnh mẽ tố cáo : CSVN xem Trung Cộng là ông chủ vĩ đại và
duy nhất. Hà Nội chỉ trung thành với riêng ông chủ này mà thôi, mọi quan hệ
ngoại giao khác CSVN đều phải xin lệnh từ Bắc Kinh. Ngoại giao theo kiểu «
tôi trung »kia sẽ dẫn Việt Nam đi về đâu ? Câu trả lời nằm trong các tin
tức sauđây :
Ngày
01/05/14, Trung Cộng mang giàn khoan 981 xâm chiếm vùng biển Việt Nam.
Ngày
23/06/14, Uông Chu Lưu, phó chủ tịch Quốc Hội CSVN cho biết Quốc Hội sẽ
không ra nghị quyết về biển Đông( tức về giàn khoan 981)
Ngày
10/07/14, Thượng Viện Hoa Kỳ công bố nghị quyết S.Res.412 yêu cầu Bắc Kinh
phải rút giàn khoan 981 ra khỏi vị trí hiện tại, phải mang biển Đông trở
lại nguyên trạng trước tháng 05/2014.
Ngày
16/07/14, Trung Cộng rút giàn khoan 981 ra khỏi vùng biển Việt Nam. CSVN
vội vàng tin tưởng lạc quan rằng Trung Cộng đã ngưng quấy phá biển Việt Nam
và tái bang giao với Việt Nam trên căn bản 16 chữ vàng cọng 4 tốt.
Ngày
21/07/14, ông Phạm Quang Nghị ( có thể là ứng viên tương lai của chức tổng
bí thư đảng CSVN ) bất ngờ đi thăm Mỹ. Trong chuyến thăm viếng này, Phạm
Quang Nghị tặng thượng nghịsĩ John McCain của quốc hội Mỹ hai món quà . Món
quà thứ nhất là hình chụp tấm bia bên hồ Trúc Bạch. Bia này ghi lại địa
điểm phi công John McCain bị bắn hạ và bị bắt năm 1967. Món quà thứ hai là
hình phi công Jonh McCain đang giơ hai tay đầu hàng với lời ghi chú nguyên
văn và minh bạch rằng :« NGÀY 26 .10.1967 TẠI HỒ TRÚC BẠCH QUÂN VÀ DÂN THỦ
ĐÔ HÀ NỘI BẮT SỐNG TÊN JOHN SNEY MA CAN THIẾU TÁ KHÔNG QUÂN MỸ LÁI CHIẾC
MÁY BAY A4 BỊ BẮN RƠI TẠI NHÀ MÁY ĐIỆN YÊN PHỦ… »
Ngay
sau đó công luận phê phán rằng : quà của Phạm Quang Nghị là quà phản ngoại
giao. Giới truyền thông lề phải của CSVN nhanh chóng phản bác phê phán kia
bằng cách trưng ra tấm hình ghi nhận nét mặt tươi cười của TNS John McCain
khi nhận quà từ tay Phạm Quang Nghị. Họ cho rằng thái độ vui vẻ cuả John
McCain chứng tỏ vị thượng nghịsĩ này không hề bị xúc phạm. Vấn đề không là
thần sắc vui hay buồn của John McCain, vấn đề chính là quốc hội Mỹ, người
dân Mỹ cảm nghĩ như thế nào về quà của Phạm Quang Nghị ? Nay mai nếu Hoa Kỳ
gửi tặng đảng CSVN những tấm hình Hà Nội tả tơi dưới mưa bom của Mỹ năm
1972, phải chăng Hà Nội sẽ hân hoan đón nhận những tấm hình kia như dấu
hiệu của ngoại giao thân hữu từ Hoa Thịnh Đốn?
Thực
ra CSVN không nhằm chọc giận Mỹ, họ chỉ muốn dùng quà gửi cho John McCain
để nói với Trung Cộng rằng : Hà Nội không hề thân Mỹ, Hà Nội bao giờ cũng
trung thành với Trung Cộng và chỉ trung thành với một mình Trung Cộng mà
thôi .
Vỡ
kịch trung thành tuyệt đối với Trung Cộng do đoàn kịch Phạm Quang Nghị
trình diễn tại Mỹ chưa hề nhận được nụ cười hài lòng từ Bắc Kinh thì đã có
tin tức rằng: Theo VNexpress (báođiện tử của CSVN), ngày 01/08/14 Trung
Cộng cho lệnh 8994 tàu đánh cá của Tàu ồ ạt tiến vào biển Đông đánh bắt cá,
kể cả vùng biển thuộc Việt Nam, đặc biệt là khu vực Hoàng Sa và Trường Sa.
Sự kiện này gây khó khăn cho ngư dân Việt Nam và cho Cảnh Sát Biển Việt Nam
gấp nhiều lần so với vụ việc giàn khoan 981 hồi tháng 05/2014.
Nhìn
chung lại, thay vì xây dựng nội lực dân tộc để bảo vệ tổ quốc, CSVN chỉ
chống Tàu bằng các loại biểu ngữ vô thưởng vô phạt. Kèm theo đó là một
chính sách ngoại giao triệt để từchối mọi quan hệ thân hữu và chân thành
với thế giới bên ngoài. CSVN chỉ biết nhắm mắt tuyệt đối trung thành với
Trung Cộng. Thế nhưng, Bắc Kinh không hề xem Hà Nội như một « tôi trung »
đáng tin và đáng quý. Trung Cộng sẳn sàng đấm vào mặt của CSVN vào bất kỳ
lúc nào mà « vua Tàu » tin là những quả đấm kia phục vụ quyền lợi của Tàu.
Đó là toàn bộ nội dung của vở tuồng nuôi bệnh do CSVN thủ diễn. Bệnh ở đây
là bệnh bị Bắc xâm. Vở tuồng này dẫn đến tình huống kẻ ăn xôi, người bị
đấm.
Kẻ
ăn xôi hiển nhiên là giới lãnh đạo CSVN. Xôi là quyền cai trị xã hội Việt
Nam, là độc quyền tham nhũng, là đời sống đế vương của đại gia đỏ.
Người
bị đấm là quần chúng Việt Nam. Quả đấm là những bước chân xâm lược của Tàu
vào Việt Nam trên mọi lãnh vực đất đai, biển đảo, kinh tế, văn hóa, chính
trị … Quả đấm sau cùng chính là sự kết thúc diễn trình xâm lược Việt Nam.
Việt Nam thực sự sống dưới ách Bắc thuộc hiểu theo nghĩa tinh vi của chính
trị thế kỷ 21. Đây là lúc tuồng tích chịu đấm ăn xôi phải hạ màn. Đây cũng
là lúc CSVN sẽ cao chạy xa bay, sẽ hạcánh an toàn tại những nơi theo những
kế hoạch đã được bí mật chuẩn bị từ trước.
Biết
được dã tâm « nuôi bệnh » cuả CSVN, chúng ta hãy gạch bỏ vĩnh viễn lời phủ
dụ: « Tất cảNgười Việt Nam hãy hợp tác với CSVN để chống Tàu »
«
Dân vi quí, xã tắc thứ chi, quân vi khinh ». (Dân là quí nhất, kế đến là
quốc gia, sau cùng là vua cần xem nhẹ).
Quân
vốn « vi khinh ». Quân độc ác, tham ô, nuôi bệnh và bán nước kiểu CSVN là
loại quân cần phải bị triệt hạ bằng moị cách, mọi giá trong thời hạn tối
khẩn cấp ./.
Đỗ
Thái Nhiên
Aug/6/2014
|