TRĂNG TÀN TRÊN BẾN PHU VĂN LÂU
Trăng trãi lạnh lùng trên bến
sông
Thuyền ai buông mái thả theo
dòng
Ô hay ! Ai hát buồn non nước
Mà để thu phong thoảng lạnh
lùng !
Sóng vỗ mạn thuyền sóng vỗ
chân cầu
Đêm hòang thành vọng tiếng vó
câu
Một thời cung kiếm xa lăn lắc
Chỉ thấy lao xao cổ độ sầu
Trăng Tầm dương hay trăng Ngũ
hồ
Trăng Giang châu hay trăng Cô
tô
Mà trăng lai láng hàng lau
lách
Cuộn tiếng nguyệt cầm trôi
ngẩn ngơ
Trăng ly hương hay trăng ly
tao
Mà đầu sông tiếng vạc kêu gào
Mây đùn đỉnh núi buồn hiu hắt
Làm cả trường giang bỗng nghen
ngào
Công nương tóc rối đọng trăng
vàng
Đã quá lâu rồi quên điểm trang
Ai đó quân vương mà son phấn
Thượng uyển trăng heo hắt cỏ
vàng
Trăng vẫn nghìn năm trãi giữa
trời
Đêm Phu Vân Lâu lặng lẽ trăng
soi
Trăng tàn bến lạnh buồn man
mác
Hồn bỗng trôi theo nước lạc
lòai !
TRẦN HOAN TRINH
|